Dân gian đã từng có câu:
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”
Những câu thơ trên đã in sâu vào trong ký ức của em từ lúc em vẫn đang còn là một cậu nhóc mới chập chững bước đến trường. Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, ai cũng từng có những khoảng thời gian cảm thấy buồn tẻ, chán nản khi phải đến trường hằng ngày. Tuy nhiên, em biết rằng, trong trái tim của mỗi người học sinh sẽ luôn có những tình cảm rất sâu đậm dành cho ngôi trường mà mình theo học. Tình cảm ấy tuy luôn âm thầm, lặng lẽ nhưng cũng rất phù hợp để thể hiện trong những sự kiện đặc biệt. Và ngày kỉ niệm 55 năm ngày thành lập trường là một dịp không thể tốt hơn để chúng em bày tỏ tình cảm của mình với thầy cô và mái trường thân yêu.
Ngôi trường em đang theo học chính là trường THPT Chuyên Đại học Vinh. Hơn nửa thập kỷ qua, trường đã phát triển vượt bậc, trở thành một trong những ngôi trường hàng đầu của cả tỉnh và là niềm mong ước của nhiều bạn trẻ. Có lẽ vì một cái duyên tình cờ mà em được trở thành một Kcers. Nhưng không vì thế mà sự háo hức của em bị chùng xuống. Em đã dành rất nhiều thời gian trong mùa hè để tưởng tượng về sự đẹp đẽ, mĩ lệ của khuôn viên trường. Ngôi trường đẹp đẽ và khang trang với những dãy phòng học cao tầng nổi bật. Em hay tưởng tượng dãy phòng học ấy như những đoàn tàu nối đuôi nhau chở bao tri thức. Thật đáng tiếc rằng, dịch bệnh đã không cho phép em và các bạn được chiêm ngưỡng khuôn viên trường. Tuy nhiên, qua những lời kể của các anh chị khóa trước cũng như những hình ảnh về trường, em cũng đã tưởng tượng được phần nào về ngôi trường thân yêu.
Điều ấn tượng tiếp theo đối với em chính là sự tận tâm, nhiệt huyết của các thầy cô. Những người thầy, người cô của em dịu dàng và nghiêm khắc, hết lòng truyền dạy cho học sinh bao bài học quý giá. Với em, thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai dạy chúng em thành người. Đặc biệt là cô giáo chủ nhiệm. Cô luôn gần gũi, lắng nghe chúng em một cách khách quan, tìm hiểu sở thích, tính cách, khả năng của từng bạn để tạo cơ hội phát triển cho chúng em. Bên cạnh đó, giọng đọc truyền cảm của các cô dạy văn, sử, địa cùng những tiết toán đầy tính giáo dục cũng luôn cuốn hút chúng em. Không chỉ có thầy cô, bạn bè trong lớp 10A8 của em cũng luôn hỗ trợ, giúp đỡ lẫn nhau. Dù có sự chênh lệch về các bạn nam và nữ, nhưng chúng em luôn đoàn kết trong học tập và cả hoạt động lớp mặc cho thậm chí chưa được gặp nhau trực tiếp do ảnh hưởng của dịch bệnh. Chúng em cũng luôn rất tích cực và luôn đi đầu trong những phong trào, sự kiện tập thể.
Trường THPT Chuyên - Đại học Vinh luôn là niềm tự hào của chúng em. Dù sau này có phải rời xa mái trường này, nó sẽ luôn là mái nhà ấm áp, những kỉ niệm bên mái trường này sẽ mãi là hành trang trên mọi chặng đường và vượt qua mọi gian nan cùng em. Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến bạn bè, thầy cô và tất cả những người đã tạo nên môi trường học tập tuyệt vời này.

 

Nguyễn Đăng Quang- Chi đoàn 10A8